Chương 2 – Mười Năm Yêu Anh Nhất – Vô Nghi Ninh Tử
Hạ Tri Thư ngủ không an giấc, cậu dậy sớm, thuần thục nắm cốc nước sôi chờ cho nguội nuốt số thuốc đa màu xuống. Tấm gương trong phòng tắm phản chiếu ra 1 chúng ta nhợt nhạt chẳng còn sức sống, and sự bi hùng toát ra trong góc nhìn nữa.
Hạ Tri Thư vẩy nước lạnh lên bên, lấy áo lông dày dưới đáy rương mặc vào người.
Lúc ra cậu khỏi cửa ngõ, cầm tay vang lên, Hạ Tri Thư lại hụt hẫng, là BS Hotline tới khuyên cậu nhanh chóng điều trị. Hạ Tri Thư theo các việc thường xuyên làm mỉm cười điềm đạm đáp lời: “Cảm ơn BS, chúng tôi đã suy xét bổ sung.”
đang còn sớm, còn chưa đến tám giờ. Tuyết rơi xuyên suốt đêm chưa biết đã chấm dứt tự bao giờ. Hạ Tri Thư mất trong vòng 30 phút bắt đầu tìm được cửa hàng hoành thánh đã chậm chưa tới.
Ông nhà đương định dọn cửa hàng, vừa thấy Hạ Tri Thư liền mỉm cười bắt chuyện: “Lâu rồi cháu không tới nhỉ!”
Hạ Tri Thư ngồi vào bàn, cười cười đáp: “Cháu lười quá, sau khi chuyển chỗ ở cũng không đam mê đi đâu nữa.”
Bà công ty tới rót nước nóng mang đến cậu, quan sát cậu bổ sung vài lần, đau lòng nói: “Cháu bận lắm sao? Bé dại cho vậy này rồi?”
Hạ Tri Thư chưa công bố, nở nụ cười cợt mang lại qua. Thật ra nào gồm buộc phải bận, chỉ là trung khu sự cạnh tranh, cơ thể cũng trở thành dồn nén quá đế vương sủng ái mà lại thôi.
một bát hoành thánh. Hạ Tri Thư cúi đầu, chăm chú dùng thìa thả rong biển cả bị khô quá vào canh nóng, hơi nước từ chén bát bốc lên nhuộm ẩm mắt cậu. Hơn mười năm, quầy hoành thánh này chưa từng đổi bảng giá, nhưng Hạ Tri Thư vừa gặm 1 miếng đang biết nhân hoành thánh bé hơn, vỏ kế bên cũng vậy.
chắc là tình ái của cậu và Tưởng Văn Húc thay.
Hạ Tri Thư chưa đói bụng, nhưng cậu sẽ cầm cố nạp năng lượng ngừng chén bát hoành thánh này. Cậu không dám ngẩng đầu, sợ bị mọi người bắt gặp mắt người sẽ ẩm đẫm. Tình cờ cậu nhớ lại hầu như ngày mọi người & Tưởng Văn Húc new tới Bắc Kinh kiếm sống. Lúc đó hai mình bọn họ đã từng Bước hồ hết cực khổ, cài một phần hoành thánh cũng không nỡ ăn uống. Cuối cùng Hạ Tri Thư chia thành hai phần, Tưởng Văn Húc new cồn thìa. Mang đến giờ cậu sẽ nhớ phân biệt, ngày đó nước mắt của Tưởng Văn Húc rơi vào trong chén canh, thành viên đàn ông kia đa số gằn đã từng chữ 1, nói, đời này, bảo đảm chưa phụ lòng Hạ Tri Thư.
có lẽ là rứa, thứ lời hứa này thường là bạn nói vô tình thành viên gia đình nghe chủ ý.
Hạ Tri Thư boss hung dữ ông xã kết hôn đi nghĩ mình dường như nhịn được, dẫu vậy sẽ nôn cho u tối mặt mũi của phòng rửa tay chỗ đông người.
Sao lại không sợ được chứ? Sợ cô độc sợ thuyệt vọng, càng sợ một mình yêu cầu đi đường trong hành lang lâu năm ở khám đa khoa. Hạ Tri Thư ngồi chống chọi với với Bác Sỹ, rũ mắt nhìn mấy chậu hoa lan của bác ấy sĩ Ngải tự tay trồng.
BS khuyên cậu nhanh chóng chữa trị bằng hoá hóa học, càng sớm chữa trị càng tốt.
Hạ Tri Thư chưa báo cáo, Bác Sỹ cũng không giục. Im lặng một lúc chậm, Hạ Tri Thư mới kiểm tra được trung ương tình, ngẩng đầu nhẹ cười: “Tôi cực kì sợ chịu đựng khổ… đặc biệt là giờ đây bên tôi có duy nhất một thành viên gia đình, sống cũng cảm thấy không được.”
“Anh giúp bên tôi kê thêm chút thuốc nhé, để chúng tôi quan tâm đến thêm.” Hạ Tri Thư lắc đầu một loại, nở nụ cười cợt suy yếu: “Bác sĩ Ngải, gần đây máu mũi chúng tôi ít chảy hơn, nhưng cảm cúm nhiều. Hai hôm trước tôi sẽ ở căn nhà ngủ, hoảng hốt mơ thấy mọi người biến đổi một lò lửa mập, tim gan tỳ phổi rất nhiều bị đốt trong lò, suýt nữa tôi đã cho là thành viên gia đình chẳng thể tới.”
Chữ viết như rồng bay phượng múa của bác ý sĩ trên mẹo chữa trị tình cờ xong xuôi lại. Anh đã nhìn thấy đủ loại oán thù than, đau thương âu sầu and chưa cam lòng của bệnh nhân nan y, nhưng lại chưa thấy bao giờ ai chưa có người yêu duy nhất là em cũng như Hạ Tri Thư.
“Cậu là người bệnh của tớ, lúc điều trị bên tôi sẽ ở cạnh cậu. Không vấn đề gì, đời mọi người dù sao đã đề xuất tất cả hy vọng, đúng không?” Thật ra tuổi của bác sỹ Ngải nhỏ bé tuy nhiên đã được thành tích xuất sắc trong giới, phần đa thành viên gia đình chỉ bắt gặp sự già dặn cao tay của anh. Dẫu vậy giờ đây anh an ủi Hạ Tri Thư, giọng điệu trung tâm tình tựa hai bạn học đã an ủi lẫn nhau: “Không sao đâu, ngày nay roi da xào thịt đang ngừng rồi, ngày mai bản thân mỗi chúng ta lại đi bắt chim nhé.”
Trong nụ cười của Hạ Tri Thư bổ xung mấy phần thật lòng, tuy nhiên đang là lời nói kia: “Để chúng tôi cân nhắc bổ sung vẫn, anh cứ kê mang lại bên tôi bổ sung chút thuốc được không.”
Trước khi đi, Ngải Tử Du kiên định đưa 1 chậu lan quý trong văn phòng và công sở mang đến Hạ Tri Thư: “Một chúng ta cậu cũng đừng gồm nghĩ ngợi các, mua chút chuyện có tác dụng là được, có tác dụng vườn cũng hay đấy.”
Hạ Tri Thư thoáng sửng sốt, sau đó rối rít từ chối: “Cảm ơn BS, tuy thế chúng tôi băn khoăn làm vườn… đang làm cho hư cây lan quý Bởi vậy mất.”
“Làm căn vườn nào gồm cực nhọc gì, chúng tôi thật sự hy vọng cậu chóng vánh để tôi làm cho trị liệu. Cậu khoẻ hơn thì cây hoa của tớ Có thể được quan tâm tốt hơn một chút.” Bác Sỹ lộ ra 1 nụ cười hơi trẻ em trong chốc lát, khoát tay 1 loại.
Thật ra Hạ Tri Thư cũng rất miễn chống, tình nhân hoa bắt đầu có thể chăm sóc có lợi cho hoa, bên cạnh đó thứ cậu thiếu cũng chẳng phải vài câu yên ủi thuận miệng nói ra từ người trong gia đình khác.
nhưng mà thấp nhất tất cả một chút còn hơn chưa.
Bởi vậy cậu vẫn dìm bồn hoa này, sử dụng túi nilon quấn kín rồi rồi nhét vào áo khoác bên ngoài.
Quầy thuốc sệt hiệu mà lại Ngải Tử Du mở khá thiếu thốn, Hạ Tri Thư nhớ trong ngôi nhà còn thuốc uống cũng chưa vội, không lấy thuốc nhưng mà trở về. Thời gian ra không tính của cậu hơi lâu, thân thể đang không chịu được nổi.
Đọc truyện: mười năm yêu anh nhất