Posted on

Thể loại: Truyện tiên hiệp, kiếm hiệp
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
giới thiệu
ý thức Biến là một tiểu thuyết võ hiệp có nội dung về một câu Truyện Tiên Hiệp hoành tráng kể về người thanh niên Tần Vũ buồn bã tu luyện, vượt hết đau buồn này đến nguy khốn khác để lên Thần Giới tìm người yêu.
Trích đoạn
Trời đang là mùa đông, tuyết rơi dầy khắp nơi, toàn kinh thành như được phủ thêm một lớp áo màu bạc. Viêm kinh thành rất lớn, khả dĩ có thể chứa số nhân khẩu là trăm vạn, người nhận trách nhiệm quản lý ba quận đông vực chính là Trấn Đông vương Tần Đức, phủ đệ cũng đặt tại kinh thành.
Phủ đệ của Trấn Đông vương chiếm một gần đúng đất cực mập, chính môn cả ngày lẫn đêm đều mở rộng. Cửa chính vào phủ rất rộng, có thể cùng lúc sáu bẩy người đi vào Nguyên tôn.
Tại đại môn có luôn hai người đứng nhị bên tả hữu của lối vào. Chỉ thấy đó là nhì đại hán kiêu dũng thân trên không mặc y phục nhưng mà cởi trần. Họ đứng yên tựa như nham thạch điêu khắc nhưng thành, hai mắt luôn lãnh đạm nhìn lướt qua những người bộ hành đi ngang, sau lưng đeo huyết hồng sắc chiến đao, khí thế bức nhân.
Trong tiết đông mát rượi hoa tuyết lất phất bay, nhiệt độ hạ xuống thấp mặt sông đều đã kết tinh thành băng mà hai đại hán nhì thân trên vẫn cởi trần không hề mặc thêm gì cả. Mà điều làm cho mọi người kinh hãi chính là bên hai đại hán bất ngờ hình thành một lão hổ hung mãnh.
Lão hổ toàn thân hồng sắc rực lửa, thân thể dài khoảng hơn nhị thước, đuôi ve vẩy trong không trung khiến không khí nhất thời xao động, từ đôi mắt hổ phát xuất tia hàn khí. Lão hổ chính thị được đọc là “Liệt Hổ”
Lúc đó từ Trấn Đông vương phủ hình thành nhì đại hán kiểu như nhị đại hán cởi trần đang đứng trước cửa, chỉ phân biệt nhờ vào liệt hổ hung mãnh họ dẫn theo, rồi họ thay đổi vị trí với nhau. Bên ngoài phủ đệ, dù là hào gia quý tộc xuất xắc là bình dân du dân tại Viêm kinh thành đều tự giác tránh đường đến gần Trấn Đông vương phủ.
Trong một tiểu viện 12 nữ thần u tĩnh tại Trấn Đông vương phủ.
Một trung niên nhân vận thanh y đang ngồi trên thạch kỷ, bên cạnh là một tiểu nam hài khả ái. Đứng trước mặt trung niên nhân là mười hai người, lão giả có, mĩ phụ có, hoặc là thanh niên cũng có…nhưng cả mười nhị người này đều có điểm bình thường là đều mặc tử y.
“Phụ vương, sao người lại phát âm nhiều vị lão sư vậy?” Hài tử Tần Vũ mới sáu tuổi đang ngồi trên đùi cha, trong tay đang nghịch tuyết cầu, nghi vấn nhìn cha Tần Đức.
Tần Đức hòa ái nhìn nhi tử Tần Vũ, khẽ xoa đầu đoạn hướng về phía mười nhì người kia điềm đạm nói: “Các vị dậy dỗ Vũ nhi một gần đúng thời gian, cũng đã tốn công không ít, không cần phải cân nhắc nữa, xin cho ta biết nhận xét. “
Mười nhì người kia nhìn nhau, rốt cuộc một lão giả có chòm râu bạc trắng tiến nhanh một bước, cung kính nói: “Bẩm vương gia, chúng tại hạ đã quan sát về các phương diện, nhận thấy tam điện hạ đối với kỳ môn xảo kĩ rất có hứng thú, tuy nhiên đối với các vấn đề quyền thế không hề có chút hứng thú. Căn cứ vào những điều đó có thể phán đoán rằng tam điện hạ khó có tài năng thích hợp trở thành một người có địa điểm cao.”
Chỉ bằng vào vài ngày tiếp xúc với nam hài họ đã có thể đưa ra phán đoán như vậy, tựa như chém đinh chặt sắt. Tất nhiên đấu la đại lục Tần Đức trong lòng không thể hoài nghi được.
Tần Đức thở dài một tiếng, nhìn sang hài tử Tần Vũ ngây thơ chưa biết gì, cười khổ nói: “Ta gọi, Vũ nhi như nhau mẹ nó, đối với quyền thế của thế tục không có một tia hứng thú, tuy nhiên nó sinh ra đã được định sẵn để trở thành…”
Tần Đức đang nói bỗng kết thúc lại, quay về phía sau phất tay nói: “Thời gian qua đã làm phiền các ngươi nhiều, các người có thể li khai vương phủ.” “Vương gia, chúng tại hạ cáo từ!”

Đọc truyện tinh thần biến

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *